Hồng trần… trả hết nợ chưa?
Nhân sinh giấc mộng mây mưa thôi mà.
Người bao nhiêu tuổi thì già,
Người bao nhiêu tuổi gọi là trẻ con?
Có khi tóc đã điểm sương,
Mà tim vẫn nhớ… mùi hương thuở đầu.
Có khi im lặng thật lâu,
Mà nghe như đã nói câu giã từ.
Cơn giận của mẹ một thời,
Giờ nghe trong gió chơi vơi giữa chiều.
Tiếng cha dặn nhỏ bao điều,
Vẫn vang như tiếng sáo diều bay xa…
Có khi lạc giữa chính mình,
Người xưa chốn cũ, ân tình dở dang.
Đứng lên, rửa sạch trái ngang,
Đường mình ta bước, thênh thang dỗi đời.
Đây là tác phẩm tâm huyết của website www.TUBI.vn và Ngọc Kỳ Lân Y Đường.
Discussion about this post