Ơi à ơi… cơm ngon canh ngọt – lòng an vui quá… à ơi…
Cơm rau muống – thêm tô canh,
Bánh đậu phụ – nồi kho thanh.
Cơm vừa miệng – lòng êm ấm,
Ngồi nhớ nhau – bớt mong manh.
Lưng cơm chín – tay nâng nhẹ,
Không mỏi mệt – không chờ mong.
Chỉ cần đủ – mùi thơm gạo,
Ta thấy vui – từ trong lòng.
Ăn cho vui – sống cho lành,
Bớt sân si – nhẹ chân thành.
Cơm chan nước – mà chan nghĩa,
Muối với rau – cũng ngọt lành.
Nồi canh ngót – bà hay nấu,
Mẹ thường dặn: “Ăn đừng lâu.”
Giữ bữa ăn – là giữ nghĩa,
Thương bản thân – từ miếng đầu.
Nhiều khi chạy – quên ngồi lại,
Cơm nguội rồi – lòng cũng nguôi.
Từ bi nhỏ – chưa cần lớn,
Chỉ là ăn… chẳng lắm lời.
Ăn cho vui – sống cho lành,
Giữ tấm lòng – nhẹ như mây.
Cơm thơm dẻo – nghĩa chan đầy,
Bên nhau ngồi – bớt lắt lay.
Thương không nói – mà thương lâu,
Nhìn nhau cười – nếp nhà sâu.
Đây là tác phẩm tâm huyết của website www.TuBi.vn và Ngọc Kỳ Lân Y Đường.
Discussion about this post