Giờ Việt Nam
Đang tải giờ Việt Nam...
  • 🏠
  • Ngôi đền Từ Bi
  • Giới thiệu Dự án
  • Góp ý
No Result
View All Result
  • Từ bi trong Giáo lý
  • Đạo và Đời
  • Từ bi trong Đời sống
  • Từ bi với muôn loài
  • Gieo hạt Từ bi
  • Video
No Result
View All Result

Đạo Phật là gì – và có cần phải cạo đầu mới gọi là tu?

Có lần ngồi uống trà với một bác xe ôm, tôi kể rằng mình đang học cách sống theo Đạo Phật. Bác cười, trêu ngay: “Coi chừng tu riết rồi cạo đầu đó nghen!” Tôi cười theo, nhưng câu nói ấy cũng khiến tôi ngẫm nghĩ suốt mấy ngày sau.

Bởi đúng là, rất nhiều người – cả người quen lẫn người dưng – khi nghe ai đó nói “mình tu”, thường tưởng tượng ngay đến chuyện cạo đầu, mặc áo nâu, tụng kinh, ở chùa. Dường như trong lòng nhiều người Việt mình, Đạo Phật vẫn là cái gì đó thuộc về… chùa chiền. Mà đã là chùa, là tu, thì phải rời bỏ đời sống, phải nghiêm ngặt, phải cao siêu. Nhưng rồi, càng đọc – càng sống – càng gặp nhiều người biết tu mà vẫn sống giữa đời, tôi càng thấy rõ: Đạo Phật không bắt ai phải cạo đầu. Mà chỉ khuyên mỗi người hãy học cách hiểu mình – và sống bớt làm khổ nhau.

Tôi từng nghĩ “tu” là chuyện lớn. Phải tụng đủ bộ kinh, phải học thiền, phải biết triết lý này, giáo lý kia. Nhưng rồi một ngày, tôi gặp một chị bán hàng rong – ngày nào cũng cho con mèo hoang ăn một ít cơm. Chị không biết chữ. Không đi chùa. Nhưng khi tôi hỏi vì sao chị làm vậy, chị chỉ cười: “Nó nhỏ xíu, bỏ đói tội.” Lúc ấy tôi mới hiểu: tâm tu đâu cần phải có bằng cấp. Chỉ cần mình biết thương – và thương đúng.

Có người hỏi: “Không quy y, không tụng kinh – sao gọi là theo đạo Phật?” Tôi không dám xưng mình là Phật tử theo nghĩa nghi lễ. Nhưng tôi nghĩ: nếu mỗi ngày mình sống một chút tử tế hơn, bớt gắt hơn, biết nhường người khác một bước – thì trong lòng đã có một phần Đạo rồi. Bởi Đạo Phật không chỉ là lễ nghi. Mà là cách sống – một cách sống nhẹ, sống thấu, sống hiền.

Tôi nhớ có lần đi chùa, thấy một bác bảo vệ xua một nhóm bạn trẻ vì họ cười nói quá to. Một cụ già đứng gần tôi khẽ nói: “Tu không nằm ở việc giữ im lặng, mà ở chỗ biết giữ lòng mình yên.”

Đạo Phật – theo tôi, là một con đường. Không ai bắt mình phải đi hết trong một ngày. Cũng không có ai đứng gác, bảo ai được đi, ai không.

Có người đi chậm. Có người dừng lại giữa chừng. Có người rẽ ngang, vòng lại. Nhưng chỉ cần còn hướng về phía sáng – thì vẫn còn đang ở trên đường.

Cạo đầu – là một lựa chọn đẹp. Nhưng không cạo – cũng không có nghĩa là không tu.  Mặc áo lam – là một cách nhắc nhở. Nhưng mặc áo thường – cũng có thể sống với tâm lành, nếu lòng mình biết soi.

Tôi thấy nhiều người đi chùa, về vẫn bực mình với con cái, vẫn nổi nóng với người thân. Nhưng có người chưa từng bước chân vào cổng chùa – mà mỗi việc họ làm đều nhẹ tay, đều biết nghĩ đến người khác.

Vậy thì Đạo – nằm ở đâu?

Có lẽ nằm trong cách ta phản ứng khi bị hiểu lầm. Trong lời mình nói ra khi thấy người khác làm sai. Trong chuyện mình có dám nhường một chút yên cho người khác hay không – kể cả khi mình có lý.

Tôi từng tưởng: tu là để thành Phật. Nhưng giờ nghĩ lại – với mình, tu là để làm người cho trọn. Không cao xa. Không hứa hẹn gì lớn lao. Chỉ là mỗi ngày, mình biết mình hơn hôm qua một chút. Biết mình dễ nổi giận – thì tập chậm lại. Biết mình hay gắt – thì nói nhỏ đi một chút. Không cần ai công nhận. Không cần phải đứng trên ai. Chỉ cần chính mình thấy nhẹ hơn – lòng mình bớt chật hơn – vậy là đủ.

Nếu có ai hỏi tôi bây giờ: “Theo đạo Phật là phải cạo đầu hả?” Tôi sẽ cười và nói: “Không đâu. Theo đạo Phật là mỗi ngày học cách sống sao cho đừng làm khổ mình – mà cũng đừng làm khổ người. Vậy là tu rồi.” Và biết đâu, sống được như thế – lại là điều khó nhất.

Tôi từng thấy có người tu tại gia, mỗi sáng chỉ dành 5 phút chắp tay trước bàn thờ Phật, không cầu xin gì, chỉ lặng lẽ nhủ lòng: “Hôm nay, nguyện sống cho hiền.”  Không cần tụng cả quyển kinh. Không cần lập đàn lớn. Chỉ là một nhịp thở sâu, một lời hứa nhỏ với lòng mình – mà sống tử tế cả ngày.

Tôi cũng từng gặp những người chưa từng đến chùa, nhưng khi thấy một con mèo đói rét, sẵn lòng xé nửa ổ bánh mì cho nó. Khi thấy một người lạ lạc đường, kiên nhẫn chỉ dẫn không chờ lời cảm ơn. Đạo Phật – có khi nằm trong những khoảnh khắc rất nhỏ ấy.

Nhiều người nghĩ rằng học Phật là để “được phù hộ”, “được bình an”. Nhưng càng đi sâu, tôi càng nhận ra: Phật không ban bình an. Phật chỉ dạy con đường để chính mình tìm thấy bình an.

Có người cúng cả mâm lớn, thắp nhang khấn dài, nhưng lòng thì vẫn oán trách, hơn thua từng chút một. Có người không cúng gì, không khấn gì, nhưng mỗi ngày sống sao cho ai gặp mình cũng thấy nhẹ lòng. Giữa hai cách đó, tôi nghĩ Phật sẽ mỉm cười với ai?

Một lần khác, khi ngồi trò chuyện với một bác thợ hồ, tôi hỏi: “Bác có tin Phật không?” Bác gãi đầu, cười hiền: “Tin chớ. Nhưng Phật dạy gì, tôi chỉ nhớ có một câu: Làm lành lánh dữ. Vậy thôi.”

Tôi nghe mà lòng ấm lạ. Hóa ra, để đi theo đạo Phật, chẳng cần biết hết Tam Tạng Kinh Điển. Chỉ cần biết thương. Biết nhường. Biết không thêm đau cho người khác. Thế đã là bắt đầu tu rồi.

Tôi không phủ nhận rằng lễ nghi, giáo lý có giá trị riêng. Nhưng với người bình thường như tôi – và như rất nhiều người Việt mình – Đạo Phật bắt đầu từ sự tử tế trong từng việc nhỏ nhất mỗi ngày.

Dần dà, tôi cũng học được cách buông bớt. Không tranh luận chuyện ai đúng ai sai khi không cần thiết. Không giữ mãi cục tức trong lòng rồi tự làm mình mệt. Không mong người khác phải luôn đúng ý mình mới thấy vui.

Những điều đó, tôi học từ đạo Phật – nhưng cũng học từ đời. Phật dạy: “Hãy tự mình thắp đuốc lên mà đi.” Ánh sáng ấy – chính là lòng mình, nếu biết giữ cho sáng.

Thế nên, nếu có ai hỏi: “Muốn theo Đạo Phật thì có phải cạo đầu không?”

Tôi sẽ cười: “Cạo hay không, chẳng quan trọng bằng việc mỗi ngày, mình có cạo bớt sân si trong lòng mình chưa.”

Và mỗi lần bước chậm lại, biết mỉm cười thay vì cau có, biết buông nhẹ thay vì chấp mãi – tôi biết mình đã tiến thêm một bước nhỏ trên con đường ấy.

Thư thường đến, người không thấy đến,
Bức rèm thưa lần chuyển bóng dương.
Bóng dương mấy buổi xuyên ngang,
Lời sao mười hẹn chín thường đơn sai?

Share158Tweet99

Bài cùng chuyên mục

Từ Bi: xá lợi của mỗi con người

Từ Bi: xá lợi của mỗi con người

2k
Tu không phải để thành Phật – mà để làm người cho ra người

Tu không phải để thành Phật – mà để làm người cho ra người

2k
Có những chuyện tôi không hiểu – nhưng không cần hiểu hết mới tin được

Có những chuyện tôi không hiểu – nhưng không cần hiểu hết mới tin được

2k
Lần đầu đi chùa – không biết xá mấy cái, khấn thế nào nên cứ đứng im

Một lần đứng trước sự sống nhỏ bé – tôi tự hỏi lòng mình có thật sự thương yêu?

2k
Tôi từng nói cho hả giận – rồi mới thấy đau lòng

Tôi từng nói cho hả giận – rồi mới thấy đau lòng

2k
Tôi từng nghĩ tu là phải tụng kinh – giờ mới hiểu sống tử tế đã là một phần

Tôi từng nghĩ tu là phải tụng kinh – giờ mới hiểu sống tử tế đã là một phần

2k
Tôi vẫn hay sân si – nhưng giờ biết dừng lại đúng lúc

Tôi vẫn hay sân si – nhưng giờ biết dừng lại đúng lúc

2k
Có lần tôi khấn xin đủ thứ – rồi mới nhận ra mình đang… ra lệnh cho Phật

Có lần tôi khấn xin đủ thứ – rồi mới nhận ra mình đang… ra lệnh cho Phật

2k
Lần đầu đi chùa – không biết xá mấy cái, khấn thế nào nên cứ đứng im

Lần đầu đi chùa – không biết xá mấy cái, khấn thế nào nên cứ đứng im

2k
Tôi theo đạo Phật – mà vẫn uống cà phê, ăn cơm bình thường

Tôi theo đạo Phật – mà vẫn uống cà phê, ăn cơm bình thường

2k

Discussion about this post

NHÀ THUỐC UY TÍN – TIN CẬY TÀI TRỢ

Bài viết hay

Gieo hạt Từ bi

Giữ lại một điều ấm – để bước tiếp không lạnh

2k
Ăn chay và Sự sống

Một bữa ăn chay, một cách sống – không hơn ai, không vì ai

2k
Chuyện kể đời thường

Sống từ bi – không phải để thành Phật, mà để làm người cho trọn

2k
Từ bi trong Đời sống

Từ bi trong ánh nhìn – nhìn khác, lòng cũng khác

2k
Chuyện kể đời thường

Từ bi với người từng làm ta đau – là khi mình không để hận đó lớn lên nữa

2k
Gieo hạt Từ bi

Người có làm tôi buồn không ?

2k
Thực hành Từ bi

Từ Bi là gì ? Không phải ai thương nhiều là người có từ bi. Phần 1

2k
Chuyện kể đời thường

Bát cơm nóng cũng có thể là từ bi

2k
Thực hành Từ bi

Từ bi là buông: Buông không phải bỏ, mà là nhẹ

2k
Thực hành Từ bi

Từ bi là nhẫn: không nhịn cho qua, mà nhẫn cho hiểu

2k
Thực hành Từ bi

Từ bi trong hành động: Hơn cả lời tụng, là một bát cơm đưa tay

2k
Đạo và Đời

Tôi từng nói cho hả giận – rồi mới thấy đau lòng

2k
Load More

Danh mục bài viết

  • Ăn chay và Sự sống
  • Bún Miến Phở
  • Chuyện kể đời thường
  • Đạo và Đời
  • Gieo hạt Từ bi
  • Phóng sinh và Yêu thương
  • Sách nói podcast
  • Thực hành Từ bi
  • Từ Bi Ngân Hà
  • Từ Bi Thái Bình
  • Từ bi trong Đời sống
  • Từ bi trong Giáo lý
  • Từ bi với muôn loài
  • Video

TỪ BI LÀ GỐC RỄ CỦA ĐẠO PHẬT.

TRAO YÊU THƯƠNG – HÓA GIẢI KHỔ ĐAU

TuBi.vn làm một trong những dự án về Quan điểm sống do Ngọc Kỳ Lân Y Đường tài trợ. Dựa trên quan điểm Trao yêu thương – Hóa giải khổ đau, mỗi bài viết là một hạt giống, mỗi câu chuyện là một giọt mưa, và mỗi chia sẻ từ bạn đọc là một ánh mặt trời.
Rất mong nhận được sự quan tâm, hỗ trợ, đóng góp về tin tức, nội dung, hình ảnh, bài viết. Xin vui lòng liên hệ email : tubithaibinh@gmail.com | Zalo, Đt : 05.8888.8478

Copyright 2025. TuBi.vn | Tài trợ bởi NgocKyLanYDuong.Com

DMCA.com Protection Status

CHUNG TAY HOẰNG PHÁP

TuBi.vn là hệ thống phi lợi nhuận. Khả năng duy trì, mở rộng dự án hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của Quý vị. Vui lòng cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng. Một nén cũng thơm, một tiền cũng quý. Và may mắn sẽ thường xuyên đến với Quý vị và Gia đình.

Tk : 9918008589 | Vietcombank | Nguyen Duy Trinh.

Hãy ghi Họ tên để chúng tôi Vinh danh Quý vị trong Ngôi đền Từ Bi.

  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Điều khoản sử dụng
  • Quyền riêng tư
  • Liên hệ

Welcome Back!

Login to your account below

Forgotten Password?

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.

Log In

Add New Playlist

No Result
View All Result
  • Từ bi trong Giáo lý
  • Đạo và Đời
  • Từ bi trong Đời sống
  • Từ bi với muôn loài
  • Gieo hạt Từ bi
  • Video