Tôi từng nghĩ thương ai là thua,
Giữ nhẹ lời… là sống hơi chua cay.
Thấy người hiền… hay nhường hay nhịn
Cứ ngỡ rằng… chẳng biết giữ phần ngay.
Nhưng rồi sống… mới hay điều lạ
Càng giành phần… càng thấy dạ không vui.
Một lần nhẹ… thay trăm lời nặng,
Một ánh nhìn… cũng đủ ấm tim người.
Từ bi – không phải là yếu đâu,
Là biết dừng – khi lòng đang nổi giận.
Một lời nhịn – cho nhà yên cửa ấm,
Một lần thương… giữ được cả đời sau.
Con tôi lỡ… làm điều chưa đúng,
Tôi định la… rồi bỗng thấy lòng đau.
Chỉ một tiếng… thay bao lời mắng,
Nó nhìn tôi – ánh mắt sáng như sao.
Từ bi – không cúi đầu cam chịu,
Mà là người… biết nghĩ cho mai sau.
Không cần đúng – để giữ phần thắng,
Chỉ cần thương… là giữ được bên nhau.
Từ bi – là khi thôi cằn nhằn,
Là nói thương… mà không cần dạy dỗ.
Là buông bớt… những điều không đáng,
Là sống hiền – để giữ những thương nhau.
Tác giả : Nguyễn Duy
Đây là tác phẩm tâm huyết của website www.TuBi.vn và Ngọc Kỳ Lân Y Đường.
Discussion about this post