Ơi à ơi… chẳng nói chi – mà lòng thương lắm… à ơi…
Không quen nói lời qua,
Không quen hứa ba hoa.
Nhưng ai buồn – tôi lắng,
Ai lặng – tôi bước qua.
Không tay nắm ngoài sân,
Không ngọt tiếng mỗi lần.
Nhưng cơm chiều – tôi nấu,
Gió lạnh – che tấm thân.
Thương không nói – mà thương lâu,
Không lời khéo – chẳng sắc màu.
Chỉ là… luôn ở cạnh,
Dẫu lặng thinh – mà đậm sâu.
Không cần luôn gọi tên,
Không cần nói dịu êm.
Nhưng khi người mỏi bước,
Tôi chờ… chẳng xa thêm.
Thương là không bước đi,
Dù người chẳng nói gì.
Chỉ cần còn chung lối,
Là lòng tôi xuân thì.
Thương không nói – mà thương lâu,
Không hẹn hò – chẳng trước sau.
Không một lời – mà đầy nhớ,
Không giữ chặt – mà chẳng rời nhau.
Thương không nói – mà thương lâu,
Như hàng cau đứng trước sau.
Cứ nhẹ tênh… mà ấm mãi,
Cứ dịu dàng… mà thắm nhau.
Đây là tác phẩm tâm huyết của website www.TuBi.vn và Ngọc Kỳ Lân Y Đường .
Discussion about this post