Giờ Việt Nam
Đang tải giờ Việt Nam...
  • 🏠
  • Ngôi đền Từ Bi
  • Giới thiệu Dự án
  • Góp ý
No Result
View All Result
  • Từ bi trong Giáo lý
  • Đạo và Đời
  • Từ bi trong Đời sống
  • Từ bi với muôn loài
  • Gieo hạt Từ bi
  • Video
No Result
View All Result

Cái bóng của cha phủ lên những mùa nước nổi

Miền Tây, cha từng cõng con qua bãi cỏ ướt sương, từng giấu im giấc mơ mở lò sấy lúa khi nước nổi sớm làm trắng tay. Nhà nghèo, nhưng cha để lại một sân không chuyện rầy rà, một ngõ không ai phiền. Con lớn, đi xa, vẫn mang theo bóng cha phủ lên đời, để có lỡ không thành gì cũng chẳng buồn lâu. Còn thương nhau, còn nhớ mà muốn quay về, vậy cũng là đủ. Bài viết nằm trong chuyên mục “Gieo hạt từ bi”, kể chuyện cha không giữ nhiều tiền của, chỉ để lại chút bình an cho con, đủ làm vốn đi đâu cũng nhẹ lòng.

Bữa nay con ngồi sau nhà, thò chân xuống đất còn đọng sương đêm, nghe mát rượi. Ngoài mé sông, lục bình trôi lờ lững, loang tím chen nhau như mấy chị đi hội chợ Tết, áo bà ba sặc sỡ khẽ chạm vai. Gió sông thổi ngang, lay mấy chùm bông điên điển vàng ruộm ngoài bờ, từng cánh rớt xuống nước nghe búng một tiếng nhỏ xíu, mà như tiếng má thở dài mấy bữa trước.

Hồi con còn nhỏ xíu, chắc chưa tròn bốn tuổi, cha hay cõng con qua bãi cỏ ướt sương. Đó là những buổi sáng mai, khi má còn nhóm lửa sau bếp, tiếng củi kêu lách tách, khói loang ngang mái, cha đi hái rau lang ngoài bờ mương. Con nằm trong mùng nghe tiếng chân cha bước, bật ngồi dậy níu áo đòi theo. Cha không nỡ để con ngồi nhà khóc, bèn khom lưng cõng con. Lưng cha còn đọng sương, mùi ngai ngái của đất quyện với hơi người, làm con rúc mặt vô vai cha, nghe an yên dữ lắm. Tay cha ôm chắc, bước chầm chậm trên bãi cỏ ướt, sợ con nghiêng té.

Đi ngang mấy bụi bông điên điển, cha ngắt mấy chùm bỏ vô nón lá đội trên đầu con, rồi cười: “Nhìn coi, con nhỏ mà đội bông như cô Tư xóm trên, chắc mai mốt cha gả lẹ cho coi.” Con chẳng hiểu, chỉ bứt hoa cười toe, hoa rớt lả tả xuống vai cha. Giờ nghĩ lại, mới hay cha nói chơi mà trong bụng chắc cũng tính tới chuyện con lớn, đi xa, bỏ cha má lại với khoảng sân này, bờ mương này.

Nhà mình khó. Má hay ngồi ngoài bếp chải tóc, ánh đèn nhỏ soi má, thấy mắt đỏ hoe. Cha ngồi bên, tay đặt lên vai má, vỗ nhè nhẹ. Cha không hứa mua nhà tường, không hứa sắm mái ngói đỏ au. Cha chỉ lặng lẽ gánh nước đổ lu, đi cày thuê cho người ta, tối về ngồi ngoài hàng ba nhìn xa xa. Có đêm rằm, cha đốt thuốc, khói quẩn quanh tóc bạc, mắt cha nhìn ra sông đen như mực.

Ngày còn trai tráng, cha từng gom tiền tính mở lò sấy lúa. Mùa đó cha đi coi đất, hỏi tre, hỏi tôn…mắt cha sáng lên như ai vừa hốt bạc. Ai dè năm đó nước nổi về sớm, lúa ngập, tiền mất. Vài ba lần như vậy, rồi cha không còn nói chuyện làm ăn lớn nữa, chỉ im. Má ngồi bên bếp, rút ống tre xối nước lên tay, nước văng mà mắt má đọng buồn. Con ngồi chồm hỗm  bậc cửa, chả hiểu, chỉ nhớ sau đó cha ít cười hơn, lời cha cũng ngắn lại.

Nhưng cha chưa từng đổ thừa ai. Cha không oán ông trời, cũng không trách người ta. Cha đi làm mướn, giữ ruộng mùa lúa trổ, tránh vịt lạ vô ăn. Tối về, cha chẻ hom rau muống, tiếng dao khứa nghe cộc cộc hiền khô. Con ngồi kế bên, ngó tay cha xóc rau, nhớ hồi sáng cha cõng con qua bãi cỏ, nghe tim chùn lại.

Bữa đó cha chèo ghe chở con ra đồng hái bông điên điển. Mặt nước vàng loang ánh mặt trời sắp lặn, từng đợt sóng nhỏ vỗ vô mạn ghe nghe lóc bóc. Cha với tay ngắt mấy chùm điên điển, bỏ vô lòng ghe, rồi xoa đầu con. Gió sông lướt qua, tóc cha bay chạm má con, nhột mà không né. Con hỏi: “Cha, sao bông này dễ rụng quá vậy?” Cha cười hiền: “Tại nó nhẹ tênh, gió đụng là rớt. Đời cũng vậy con, nhẹ thì gió đưa đi xa, nhưng coi chừng rơi.”

Con nhớ hoài, tới giờ. Lắm lúc ngồi quán cà phê trên phố, nhìn người ta bận áo vest sang trọng, nói chuyện làm ăn bạc tỉ, con cũng thèm. Nhưng rồi nghĩ tới cha, tới ánh mắt cha khi ngắt bông điên điển, thấy lòng mình mềm xuống, không dám ganh.

Con lớn lên, đi học xa, rồi làm luôn trên Sài Gòn. Má thỉnh thoảng gọi điện kêu về ăn giỗ, về coi lại cha. Con hẹn lần hẹn lữa. Má nói dạo này cha hay ra sân ngó mấy gốc bông trang má trồng. Nhà mình đâu có đẹp, má cười: “Nhưng có bông, cha nói khỏi xấu mặt với ai.”

Có người nghe chuyện nhà mình, cười cười bảo: “Vậy là cha em thất bại rồi.” Con không cãi. Người ta đâu biết, cha thất bại chuyện mở lò, chuyện buôn bán, chớ cha không thất bại chuyện làm người. Cha để cho con một ngạch cửa không ai ghé đòi nợ, một sân không dính tiếng chửi, một giếng nước không mang hờn oán. Con đi xa mấy năm, lòng vẫn nhẹ tênh vì nhà mình sạch, không vướng mắc với ai.

Đêm nay con nằm trên giường thành phố, mở cửa sổ ra chỉ thấy ánh đèn vàng khè, không giống trăng quê. Con khép mắt, tưởng lại bờ ao cũ, có cha ngồi bên mấy bông súng vừa ngoi lên mặt nước, tím thẫm. Cha từng nói: “Nước còn trong là còn cá, bông súng còn nở là đất này còn thương mình.” Nghe thiệt quê mùa, mà bây giờ mới biết, đó là thứ bình an ít tiền nào mua được.

Mai này nếu con có lỡ, không làm nên chuyện như người ta mong, con cũng không buồn lâu. Con sẽ tìm bờ đất nào ngồi, thọc chân xuống đất còn ẩm, ngắt mấy lá cỏ may vò trong tay cho thơm, rồi tự nhủ: “Thất bại cũng được, miễn tim còn mềm, tay còn biết san ra.” Câu đó cha chưa từng nói, nhưng con nghe trong tiếng thở cha buổi tối, trong ánh mắt cha nhìn xa xa, trong lưng áo cha cõng con qua bãi cỏ ướt sương.

Ngoài mé sông, gió lùa qua, lay mấy dây lục bình, lay luôn mấy đóa bông trang đỏ rực trước ngõ. Con ngó mà tưởng cha đang cười, rồi giơ tay ngoắc con vô ăn cơm. Tiếng má gọi vọng ra: “Vô bưng chén đi con!” nghe êm hơn tiếng ai khen con trên phố. Con đứng dậy, phủi mấy hạt đất dính trên gối, lòng nhẹ tênh. Nhẹ mà không dễ rớt, vì có cái bóng cha phủ lên hoài, che nắng, che giông cho con.

Mai mốt nếu gió sông có ghé ngang, con sẽ nhắn: “Gió ơi, lòn vô hàng ba, chạm lên ghế tre cha hay ngồi, nói giùm con nghe: con lớn rồi, không sợ gió lộng, chỉ sợ không còn nghe tiếng cha gọi trong giấc mơ.” Rồi gió sẽ không trả lời, chỉ lướt qua, để lại mùi sương ngai ngái như mùi áo cha ngày cõng con qua bãi cỏ, mát rượi mà thương, y như cha đang ngồi đó, xoa xoa đầu con, không nói gì hết, mà để tim con an yên tới chừng nào.

Share158Tweet99

Bài cùng chuyên mục

Thương cha chí lớn không thành

Thương cha chí lớn không thành

2k
Mỗi nếp nhăn là một câu thơ cũ

Mỗi nếp nhăn là một câu thơ cũ

2k
Sống ảo

Sống ảo

2k
Ăn chay và sự sống – Quan điểm của TuBi.vn

Ăn chay và sự sống – Quan điểm của TuBi.vn

2k
Giữ lại một điều ấm – để bước tiếp không lạnh

Giữ lại một điều ấm – để bước tiếp không lạnh

2k
Người có làm tôi buồn không ?

Người có làm tôi buồn không ?

2k
Từng nghĩ họ kém – rồi nhận ra mình còn tệ hơn

Từng nghĩ họ kém – rồi nhận ra mình còn tệ hơn

2k
Không cần họ xin lỗi nữa

Không cần họ xin lỗi nữa

2k
Tôi đang học cách bớt ghét

Tôi đang học cách bớt ghét

2k
Xin đừng gọi tôi là người cao quý

Xin đừng gọi tôi là người cao quý

2k

Discussion about this post

NHÀ THUỐC UY TÍN – TIN CẬY TÀI TRỢ

Bài viết hay

Phóng sinh và Yêu thương

Loài vật không nói – nhưng có thể dạy ta sống lành hơn

2k
Đạo và Đời

Lần đầu đi chùa – không biết xá mấy cái, khấn thế nào nên cứ đứng im

2k
Chuyện kể đời thường

Từ bi không mù quáng. Không phải mười bốn cũng ừ, mười tư cũng gật

2k
Thực hành Từ bi

Từ Bi là gì ? Không phải ai thương nhiều là người có từ bi. Phần 1

2k
Chuyện kể đời thường

Không nói “ Thương” bao giờ. Mà ai cũng nhớ.

2k
Gieo hạt Từ bi

Từng nghĩ họ kém – rồi nhận ra mình còn tệ hơn

2k
Chuyện kể đời thường

Bà tổ trưởng khu phố và tiếng loa giữa trưa

2k
Phóng sinh và Yêu thương

Không mua rồi thả – đó không phải là từ bi

2k
Gieo hạt Từ bi

Không giúp người, sao lại giúp chó mèo? – Khi tình thương cần soi lại gốc rễ

2k
Đạo và Đời

Có những chuyện tôi không hiểu – nhưng không cần hiểu hết mới tin được

2k
Thực hành Từ bi

Từ bi và vô thường – Thương khi còn, buông khi mất

2k
Gieo hạt Từ bi

“Không giúp người, sao lại giúp chó mèo?” – Một câu hỏi cần được lắng nghe bằng từ bi

2k
Load More

Danh mục bài viết

  • Ăn chay và Sự sống
  • Bún Miến Phở
  • Chuyện kể đời thường
  • Đạo và Đời
  • Gieo hạt Từ bi
  • Phóng sinh và Yêu thương
  • Sách nói podcast
  • Thực hành Từ bi
  • Từ Bi Ngân Hà
  • Từ Bi Thái Bình
  • Từ bi trong Đời sống
  • Từ bi trong Giáo lý
  • Từ bi với muôn loài
  • Video

TỪ BI LÀ GỐC RỄ CỦA ĐẠO PHẬT.

TRAO YÊU THƯƠNG – HÓA GIẢI KHỔ ĐAU

TuBi.vn làm một trong những dự án về Quan điểm sống do Ngọc Kỳ Lân Y Đường tài trợ. Dựa trên quan điểm Trao yêu thương – Hóa giải khổ đau, mỗi bài viết là một hạt giống, mỗi câu chuyện là một giọt mưa, và mỗi chia sẻ từ bạn đọc là một ánh mặt trời.
Rất mong nhận được sự quan tâm, hỗ trợ, đóng góp về tin tức, nội dung, hình ảnh, bài viết. Xin vui lòng liên hệ email : tubithaibinh@gmail.com | Zalo, Đt : 05.8888.8478

Copyright 2025. TuBi.vn | Tài trợ bởi NgocKyLanYDuong.Com

DMCA.com Protection Status

CHUNG TAY HOẰNG PHÁP

TuBi.vn là hệ thống phi lợi nhuận. Khả năng duy trì, mở rộng dự án hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của Quý vị. Vui lòng cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng. Một nén cũng thơm, một tiền cũng quý. Và may mắn sẽ thường xuyên đến với Quý vị và Gia đình.

Tk : 9918008589 | Vietcombank | Nguyen Duy Trinh.

Hãy ghi Họ tên để chúng tôi Vinh danh Quý vị trong Ngôi đền Từ Bi.

  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Điều khoản sử dụng
  • Quyền riêng tư
  • Liên hệ

Welcome Back!

Login to your account below

Forgotten Password?

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.

Log In

Add New Playlist

No Result
View All Result
  • Từ bi trong Giáo lý
  • Đạo và Đời
  • Từ bi trong Đời sống
  • Từ bi với muôn loài
  • Gieo hạt Từ bi
  • Video